ĐÁNH GIÁ ĐẶC ĐIỂM ĐẤT CANH TÁC LÚA BỊ NHIỄM MẶN TẠI MỘT SỐ TỈNH VEN BIỂNVÙNG ĐỒNG BẰNG SÔNG CỬU LONG

Các tác giả

  • Đinh Quang Hiếu, Bùi Thị Phương Loan, Mai Văn Trịnh, Cao Hương Giang Viện Môi trường Nông nghiệp

DOI:

https://doi.org/10.71254/2v0ggq83

Từ khóa:

Đất nhiễm mặn, đồng bằng sông Cửu Long, canh tác lúa, dinh dưỡng tổng số, độ phì nhiêu

Tóm tắt

Đất mặn là một trong những loại đất chính của vùng đồng bằng sông Cửu Long (ĐBSCL), thực chất là đất phù sa bị nhiễm mặn bởi nước ngầm mặn hoặc nước mặt mặn. Trong những năm qua, trước diễn biến bất thường của biến đổi khí hậu, diện tích đất mặn của vùng ĐBSCL có xu hướng gia tăng về diện tích và mức độ nhiễm mặn. Nhiễm mặn đất ảnh hưởng trực tiếp đến sản xuất nông nghiệp của vùng, trong đó có sản xuất lúa. Kết quả đánh giá đặc điểm đất canh tác lúa bị nhiễm mặn ít, trung bình và nhiều tại một số tỉnh thuộc vùng ĐBSCL cho thấy: không có sự gia tăng về mức độ nhiễm mặn. Hàm lượng dinh dưỡng tổng số và độ phì nhiêu của đất ở mức trung bình đến khá. Ngoại trừ độ mặn của đất, các tính chất lý - hoá của đất nhiễm mặn ít, trung bình và nhiều cơ bản vẫn ở mức thích hợp cho canh tác lúa. Một số yếu tố hạn chế của đất bao gồm: độ mặn, dung trọng cao, hàm lượng các chất dinh dưỡng đa lượng và vi lượng ở mức trung bình.

Đã Xuất bản

17-04-2025

Số

Chuyên mục

Bài viết

Các bài báo tương tự

1-10 của 258

Bạn cũng có thể bắt đầu một tìm kiếm tương tự nâng cao cho bài báo này.